Thứ Tư, 4 tháng 1, 2012

Khoảnh Khắc


Đêm lặng lẽ ngồi bên cửa sổ
Nhìn đời bằng đôi mắt ưu tư
Lòng lại nghĩ về ngày em đến
Thổi vào anh một trái tim yêu!

Em là ai ? em từ đâu đến?
Để bao đêm anh thức vì em
Em có gì mà anh mãi nhớ !
Trong mơ cũng thầm gọi tên em

Ngày ba bữa ăn không ngon miệng
Bát cơm vơi nhưng nuốt không trôi
Hận một nỗi! không xa em được
Ly nước đầy cũng in bóng em!

Ngày lại ngày sánh bước bên em
Nhưng sao thấy mình dần xa cách
Em bảo! anh đừng cố ở bên em!
Anh càng cố thì mình càng xa cách!

Em nói! như một lời chê trách
Nhưng sao đành tách bóng anh ra
Bao ngày qua mặn nồng là thế
Nỡ lòng nào mai lại xa nhau.

Cuộc vui nào rồi cũng phải tàn
Tình yêu nào rồi cũng đến hồi kết
Dấu chấm hết hiện dần trước mắt
Đến trăng tròn là anh phải xa em.

Dù xa cách nhưng anh vẫn nhớ
Nhớ về em nhớ mãi không thôi
Nhớ đôi má ửng hồng trong nắng
Nhớ làn môi thắm đượm trong mơ

Nhớ cô bé yêu kiều, đanh đá
Bắt anh chạy lòng vòng thâu đêm
Chọc cười hoài nhưng em vẫn khóc
Đau chỗ nào sao không nói anh nghe.

Bực em! anh trở quẻ
Bỏ một ngày cho em biết cô đơn
Nhưng sao nỡ xa em cho được
Tương lai anh gởi trọn vào em..

Tối lại về lại ôm ấp bên em
Đến phút cuối anh vẫn muốn nói
Nói một lời rồi mình ly biệt
Anh yêu em! đồ án  của anh!

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét