Thứ Hai, 13 tháng 2, 2012

GỬI EM... NGƯỜI CON GÁI TÔI YÊU !

GỬI EM... NGƯỜI CON GÁI TÔI YÊU !

Chào em !
Thực sự giờ này ngồi trong căn gác trọ, bên khung cửa sổ, nhìn những hạt mưa tí tách rơi. Anh mới nhận ra không em anh chẳng còn là anh nữa. Dòng người hối hả buổi hoàng hôn, những đôi tình nhân tay trong tay rảo bước bên hồ khiến anh nhớ em da diết.... Anh chỉ biết thốt lên :

"Sài Gòn sớm nắng, chiều mưa, trưa lác đác
Nhớ em nhiều xơ xát trái tim anh"


Thời gian cứ trôi, dòng người cứ đi, và ký ức cứ ùa về, ùa về như thiu đốt con tim anh. Anh như sống lại những ngày tháng bên em..cùng em rảo bước trên phố khi chiều về, cùng em chung bước trên con đường đến lớp...Và anh nhớ cả cái ngày, cái ngày định mệnh đó. Lần đầu tiên trong đời anh mới hiểu được câu nói "yêu nhau chưa chắc đến được với nhau". em còn nhớ không, hôm đó cũng là một buổi chiều mưa, những giọt mưa làm dài thêm dòng lệ đẫm mi em. Em hỏi anh khi nào anh trở lại... Nghẹn ngào nhìn những gọt lệ tuôn rơi, anh không thốt nên lời nào... đành quay bước ra đi .. những bước chân vô hồn lặng lẽ ...như cả thế giới đang đè trên đôi vai anh...bỏ lại sau lưng dáng dấp một cô bé thon gầy dưới mưa với những tiếng nấc nghẹn ngào...

Chắc em sẽ nghĩ anh làm một kẻ long nhong chỉ thích đùa cợt với tình yêu chớm nở của em. Nhưng em đâu biết rằng anh đã yêu em, yêu em bằng cả con tim mình.. Nhưng vì nghịch cảnh anh không thể nói, và vì tương lai của chúng ta nên anh phải ra đi..dẫu cho những giọt nước mắt, những giọt mưa đã làm tím ngắt khuôn mặt trái xoan của em lúc đó. Những lời này giống những lời biện hộ rẻ tiền của đám con trai chơi bời, thích đùa cợt với tình yêu phải không em !.Và anh cũng không muốn biện hộ cho hành động của mình. Anh nhận ra :"chỉ có nỗi đau và sự thất vọng mới có thể chia lìa được đôi tim yêu". Nên anh chọn cách đó!.

Anh không biết viết văn, anh không biết trau chuốc câu từ, anh không biết nói lời mật ngọt... anh chỉ biết thả lòng mình vào những vần thơ con cóc...những dòng thơ dưới đây là câu trả lời mà lúc đó anh không thể nói ra, và cũng là nỗi sợ lớn nhất mỗi khi đêm về, nỗi sợ mất em ! nỗi nhớ thương em da diết.

Em hỏi anh khi nào trở lại
Anh trả lời mai mốt anh về
Ngày anh về, em bồn chồn lặng lẽ
Lẽ tình buồn bẻ gãy hồn thơ

Anh đã về cùng cơn gió ngày xưa
Buổi chiều xưa liệu em còn nhớ
Những buổi chiều cùng em dạo phố
Phố còn đó bóng xưa đâu rồi

Anh hỏi em liệu em có chờ
Người tha hương lang bạt trần gian
Em mỉm cười, lệ trong khóe mắt
Mốt anh về liệu mình còn nhau?

Em hỏi anh khi nào trở lại
Anh trả lời mai mốt anh về...
Ngày anh về trong nắng ban mai
Lệ hàng mi tuôn dài trên khóe mắt

Con đường nhỏ đã vắng bóng em yêu
Buổi chiều tà mình anh lặng bước
Nếm giọt buồn cùng điếu thuốc trên môi
Khi biết em tôi đã theo người.

Giờ bên người, em có biết!
Tận phương trời tôi vẫn nhớ thương em
Dòng tin nhắn lưu hoài nhưng không gửi
Số fone kia xóa mãi vẫn còn đây.

Còn đâu những buổi chiều đưa đón
Còn đâu những khoảnh khắc yêu thương
Còn đâu những lúc tan trường
Anh thẩn thờ chờ bóng em yêu.

Những nhiều mưa tôi lại sợ
Sợ giọt buồn làm ướt áo em tôi
Sợ cơn gió tinh nghịch làm em trở lạnh
Sợ tiếng ho ộc ạch ban mai...

Và sợ hãi cứ trải dài trong nỗi nhớ
Nhớ về em! nhớ mãi không thôi
Người yêu ơi, xin em đừng hỏi!
Anh sẽ về khi em nói yêu tôi


Khi đó! nỗi sợ kia sẽ đi vào dĩ vãng
Những giọt buồn không ướt được áo em
Cơn gió nghịch chỉ làm em thêm trẻ
Buổi ban mai chỉ có tiếng cười đùa

Sẽ còn mãi dáng dấp em yêu
Sẽ còn mãi những buổi chiều đưa đón
Sẽ còn mãi những món ngon em thích
Sẽ còn mãi hai tiếng Yêu Em!

Anh đã về, về rồi em à.. Nhưng em đâu rồi! Giờ đây chỉ còn lại một mình anh .Một mình anh lê bước trong mưa, một mình anh gặm nhấm ký ức, sẽ không còn ai khóc trong mưa, sẽ không còn ai cùng rong rủi trên những con đường quen thuộc này...Chào em...người con gái tôi yêu ! Chúc em hạnh phúc.. còn anh tự an ủi mình với câu "cuộc sống không như là mơ, và cũng chẳng nên thơ. Nên ta cứ mãi chơ vơ bóng hình ". Và sẽ bước tiếp, bước tiếp những bước chân vô hồn.

Sài Gòn, Một chiều mưa!

--->Tớ Là Đầu Đất<----

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét